Em năm nay 22 tuổi mới trải qua tuổi 20 với biết bao tiếc nuối nhưng không hối hận bởi những trải quý giá . Sinh ra ở làng quê nghèo Nghệ An với những ước mơ và hoài bão như bao người. Sau khi học xong cấp ba , nuôi hi vọng nơi vùng trời mới. Muốn rời xa quê hương để tìm tòi và học hỏi hay còn gọi là "Trải Đời".
Chuyến đi đầu đời
Cuối năm 2018 lên chuyến bay đâu tiên cất cánh bước tới một nơi chưa từng tới , lạ lẫm và khác hoàn toàn nơi mình được sinh ra và gắn bó suốt 18 năm.
Đặt chân tới Hàn Quốc em cũng hơi bỡ ngỡ vì thực tế ở đây khác rất nhiều so với suy nghĩ của em, 2 năm đầu học tiếng Hàn , sáng đi học tối đi làm đến 1h sáng ngày hôm sau mới về tới nhà. Vì gia đình mình không mấy khá giả nên phải cố gắng học và vừa đi làm thêm lo kinh tế để phụ giúp gia đình (gia đình có 6 anh chị em). Vất vả 2 năm thì đến năm thứ 3 em đã chuyển lên học Đại học chuyên ngành thiết bị máy móc. Năm đầu học Đại học em ngỡ như một đứa trẻ mẫu giáo bỗng nhiên phải bắt lên học lớp 5. Sự cạnh tranh giữa học sinh Ngoại quốc và bản địa không nào so sánh được. Vốn Tiếng Hàn của mình thì kém, Tiếng anh càng không biết, Toán, Lý, Hoá... lại càng không . Những suy nghĩ và hành động nơi bản thân em bắt đầu thấy chán nản. Bắt đầu chán học, chỉ lo nghĩ đến việc kiếm tiền làm thêm với số lương không nhiều lúc đó. Sau kỳ 1, kết quả thi không cao nhưng cũng không quá tệ. Đổi lại học phí, phí sinh hoạt.. càng ngày càng nặng học kém theo không kịp bạn bè.
Nên cuối năm 2020 em bỏ học đi làm và bị cắt Visa. Không giấy tờ hợp pháp kể từ đó.
Lúc mới ra công việc kiếm cũng khá dễ đối với em. Kèm theo đó em có học hỏi và tìm hiểu về tài chính qua kênh (Tài chính kinh doanh, Thai Pham,..) ít nhiều năm qua cũng có lợi nhuận về chứng khoán và có phân bổ một ít vào vàng nhưng đối với em chỉ là bước đầu nên số tiền đó chỉ đủ để đăng ký các khoá học và mua sách đọc. Rồi học đòi kinh doanh online, order sách vở...
Nhưng rồi công việc mới xin làm vài tháng ở công ty cũng chán. Em chuyển sang làm chạy bàn ở quán ăn một công việc ổn với lương trung bình. Nhưng với tính cách của em thì cũng nhanh chóng xin nghỉ với lý do muốn được trải nghiệm. Rồi xin nghỉ quán ăn nhưng em cũng không làm được lâu và em bắt đầu ra làm xây dựng.
Khó khăn bắt đầu từ đây và những khó khăn em phải đối mặt ngày một càng nhiều. Giấy tờ hết hạn, Visa bị cắt đi làm trong tinh thần không mấy là thoải mái. Vì công việc khá là mệt. Thời gian học và đọc sách ít đi. Làm giới cái lạnh nhiệt độ (-15) - (-18) độ mới thấu hiểu được sự khó khăn. Vì không có giấy tờ nên muốn đăng ký cái gì cũng không được. Đi ra làm có mấy ông người Hàn hỏi (tại sao đang còn trẻ lại bỏ học đi kiếm tiền rồi? Rồi sau này định làm sao?...) ở Hàn Quốc thì có tới 93% người dân đều có bằng Đại học. Trước khi bỏ học thì em cứ nghĩ bằng Đại học không quá quan trọng. Em từng nghĩ rằng các tỷ phú thành công trên thế giới như Bill Gates cũng không cần bằng Đại Học thì em cũng vậy ,không cần học bằng Đại học vẫn làm được ông này, bà nọ nhưng thực sự mình đã sai lầm.
Ở Hàn Quốc dù có giỏi đến mấy không có bằng Đại học thì làm tổ trưởng hay thăng chức, hay muốn có chỗ đứng trong xã hội thật sự khó khăn một sự thiệt thòi. Gặp 10 người thì 9 người hỏi (cháu tốt nghiệp trường nào, ngành nào...) thực sự cũng thấy hổ thẹn và tủi thân. Những kiến thức trước đây minh học và tích lũy được thực sự quá ít ỏi để ứng dụng vào cuộc sống.
VD: Sử dụng máy tính, tiếng anh, tiếng hàn... các kỹ năng mà mình có chưa đủ để áp dụng cho công việc của mình.
Rồi bao năm xa quê nhớ mẹ, nhớ em cũng không về thăm được. Ở đây em sẽ lấy thực tế đất nước nơi em học tập trải nghiệm thực tế 4 năm. Để xét ra "bằng Đại học có quan trọng"?
Kinh tế Hàn Quốc đứng nhất nhì Châu Á. Cuộc sống chế độ cởi mở và xã hội tri thức của họ không thua các nước trên thế giới. Họ có những tập đoàn và thương hiệu khiến thế giới kinh nể như Samsung, KT , KaKao... Các Tập đoàn Hàn Quốc rót vốn đầu tư khắp nơi trong đó có Việt Nam chúng ta. Tất nhiên ở Hàn thì vẫn có tệ nạn hay những khúc mắc hay góc khuất trong xã hội. Nhưng cái em nói ở đây là kinh tế, tri thức của họ.
Vậy kết luận cái em muốn nhắn nhủ với tuổi 20 của mình là gì?
- Không học đại học kiếm cho mình một bằng cấp là một thiếu sót vô cùng lớn.
- Bỏ học dở dang là một sai lầm.
Đôi điều nhắn nhủ đến các bạn đi sau các bạn đang làm việc và học tập ở Hàn cũng như nước khác trên thế giới:
- Đừng vì khó khăn hay lợi ích nhỏ trước mắt mà quên những ước mơ hoài bão lớn lao của mình.
- Hãy suy nghĩ kỹ và nghiêm túc về vấn đề học Đại học.
Chúc các bạn không ngừng phấn đấu, cố gắng hết mình. Quan tâm đến tương lai và sự nghiệp.Nếu được quay lại năm 20 tuổi. Có lẽ sẽ không cho phép bản thân bỏ cuộc như thế. Đọc sách nhiều hơn. Học hỏi và quản lý đầu tư tài chính càng sớm càng tốt.
Tác giả: Nguyễn Hùng
Lĩnh vực làm việc: Tự do
Nơi làm việc: Hàn Quốc